Bạn trai muốn cùng đứng tên sổ đỏ mới chịu làm đám cưới
Nhà đã xây xong, bố mẹ tôi hối thúc chuyện cưới xin của chúng tôi. Nào ngờ, câu trả lời của Trường làm tôi bế tắc.
Năm trước, bố mẹ hối thúc chuyện tôi và Trường cưới nhau nhưng anh nói phải có tiền mua nhà mới cưới. Anh không muốn lấy về vợ phải thuê phòng trọ sống. Với tiền lương của tôi và anh, có lẽ phải 10 năm nữa mới có tiền mua nhà.
Tôi và Trường bằng tuổi nhau, mẹ tôi sợ con gái già trước con trai, với lại yêu nhau lâu mà anh không cưới thì người thiệt thòi sẽ là tôi. Sau nhiều tháng suy tính, cuối cùng bố mẹ tôi cũng chịu xuất tiền mua đất xây nhà cho tôi.
Tuy không phải bỏ tiền ra xây nhà nhưng Trường rất có trách nhiệm. Trong suốt thời gian làm nhà, những ngày nghỉ, anh đến dọn dẹp và quán xuyến công việc xây dựng. Bố mẹ tôi rất hài lòng về sự chịu khó của anh ấy.
Sau khi xây nhà xong, bố mẹ và anh em hai bên đến mừng nhà mới. Khi khách đã về hết, bố Trường đưa cho tôi 10 triệu và nói: "Các con làm nhà, 2 bác có chút ít phụ vào, chỉ mong hạnh phúc của các con bền lâu là mừng rồi".
Ngay lập tức bố tôi đáp lại là nhà này do ông bà bỏ tiền ra, chỉ để tôi đứng tên, không có phần con rể. Bố muốn nói thẳng từ đầu để tránh hiểu nhầm.
Chỉ vì câu nói của bố mà Trường giận tôi nửa tháng, tôi phải nghĩ nhiều cách mới làm hòa được với anh ấy.
Chủ nhật vừa rồi, Trường qua nhà tôi ăn cơm tối. Trong lúc mọi người nói chuyện vui vẻ, mẹ bảo nhà đã xong, khi nào chúng tôi tổ chức cưới xin. Trường nói nhà đứng tên tôi, anh ấy cảm thấy không mấy vui vẻ mỗi khi bước ngôi nhà đó. Anh rất khó chịu mỗi khi bị bạn bè dè bỉu là đàn ông mà phải ở nhờ nhà của bố mẹ vợ.
Anh nói khi nào được đứng chung tên trong sổ đỏ với tôi thì sẽ nghĩ đến chuyện cưới xin, còn không thì cứ sống như hiện tại. Tức là chúng tôi sống với nhau chung một mái nhà mà không có đăng ký kết hôn hay cưới xin.
Tôi sẵn sàng để cho Trường cùng đứng tên ngôi nhà nhưng bố mẹ tôi không đồng ý, vì anh ấy không đóng góp tiền sao mà sở hữu được. Điều bố mẹ tôi sợ nhất, đó là chẳng may các con chia tay sẽ mất một nửa tài sản. Tôi thật sự không biết phải làm sao cho hợp lý nữa?